Tư Đồ Minh Nhan trở về phòng tắm nước ấm, thay quần áo mặc ở nhà, lúc cô trở ra thì Minh Hiên đã nấu xong món cháo hải sản nóng hổi, đặt sẵn trên bàn.
Minh Nhan hoan hô một tiếng liền vọt qua, ôm lấy mặt Minh Hiên, in lên đó một nụ hôn thật kêu [BN:sao mụi mún để thêm chữ “CHỤT” wá *hắc hắc*, NV: *kéo tay lại* tác giả nhìn mụi kìa *chỉ chỉ*], rồi nhanh chóng cầm thìa lên xì xà xì xụp ăn cháo, miệng lại không quên thì thầm. “Ân, ăn ngon thật, ăn ngon thật, vẫn là Hiên Hiên nấu cơm ngon nhất a. Còn ngon hơn cả đầu bếp trong khách sạn năm sao nha.” Nói xong cũng không quên đưa ra gương mặt tươi cười tràn đầy hưởng thụ.
Minh Hiên nhìn tướng ăn như con mèo nhỏ của cô, tức giận trong lòng cũng tiêu tan hết. Không nhanh không ch trả lời cô. “Nếu đồ ăn tôi làm ngon hơn đầu bếp khách sạn năm sao thì sao cô còn đi ra ngoài ăn?”
Minh Nhan vừa nghe liền nhanh chóng giải thích. “Chị không phải là vì hạnh phúc nửa đời sau của chị sao? Em cũng biết trong cuộc đời này chị của em không có mong ước gì cao cả, lý tưởng lớn nhất chính là tìm một người đàn ông giống như ba ba, kết hôn rồi sinh con. Cho nên phải đi ra ngoài hẹn hò nhiều hơn, như vậy......”
“Tôi cũng có thể.” Minh Hiên vội vàng đánh gãy lời của cô.
“Có thể cái gì?” Tên này không đầu không đuôi thực làm cô chóng mặt nha.
“Có thể trở thành người đàn ông giống như ba ba.” Cùng em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-qua-kieu-ngao/128162/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.