Hy Lâm ăn mặc kín mít để qua mặt phóng viên, một mình đến một căn chung cư lạ lẫm.
Cô đứng trước một căn hộ, vẻ mặt lạnh tanh, cô đứt khoác đưa ngón tay trỏ lên nhấn chuông cửa.
"Ai đấy?"
Âm thanh tiếng mở cửa cùng giọng của chủ nhân căn nhà vọng ra, cánh cửa được mở ra một phần, Hoan Hoan ló đầu ra nhìn, sắc mặt của cô ta đột nhiên thay đổi.
"Chị…"
Cô ta dường như không có ý định mời cô vào, cô cũng không cần sự đồng ý của cô ta mà dùng một tay đẩy thật mạnh cánh cửa và xông vào bên trong.
"Chị làm gì vậy, á…"
Một cái tát thẳng thừng được giáng xuống mặt của Hoan Hoan ngay lập tức, âm tay lòng bàn tay chạm vào da mặt dày cộm của cô ta phát ra một tiếng chát đã tai.
"Sao chị lại… á…"
Lại một bên má nữa bị tát khi chưa kịp ứng, Hoan Hoan nghiến răng ôm mặt nhìn cô bằng ánh mắt oán hận.
Hy Lâm nhếch môi cười khinh một cái rồi gằn giọng xuống nhìn cô ta nói.
"Nhìn ánh mắt của cô xem, không thể giả vờ được nữa rồi sao?"
Bị Hy Lâm liên tiếp tát cho 2 cái đau đớn, cô ta vì nhục nhã mà bộc phát bộ mặt thật, đã đến đường này cô ta cũng chẳng cần giả bộ yếu đuối làm gì nữa.
Cô ta nghiến răng nghiến lợi hét lên "Cô có quyền gì mà dám đánh tôi."
Lời nói của cô ta cũng rất có nội lực mà làm màng nhĩ của cô hơi khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-nuoi-la-nguoi-yeu-bi-mat/2805737/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.