Bartender tiện tay ném menu rượu lên mặt bàn. Anh ta chưa từng nhìn Trương Minh Vũ lấy một cái, chỉ tập trung khoe khoang khả năng pha chế trước mặt Tô Mang.
Nhưng cô ấy lại chỉ nhìn chằm chằm vào tờ menu rượu trước mắt.
Sau khi xem xong, cô ấy bĩu môi nói: “Sao lại rẻ như vậy, rượu này có ngon không?”
Khoé miệng anh khẽ giật giật.
Một ly rượu đã hơn một nghìn tệ mà còn nói là rẻ?
“Thế này là đắt lắm rồi, đâu có rẻ…”, anh bất lực nói.
Nhưng phản ứng này của anh lại khiến bartender càng khinh thường hơn.
Hai gã bartender liếc mắt nhìn nhau. Một người nháy mắt, người còn lại vội vàng đặt chai rượu trong tay xuống, quay người đi ra ngoài.
Tô Mang chọn mãi mới chọn ra được hai ly rượu đắt đỏ nhất.
Trương Minh Vũ lại co rút khoé miệng, xót tiền quá!
Bartender cười lạnh một tiếng, nhanh chóng đặt ly rượu đã pha chế xong lên mặt bàn.
Tô Mang nhấc lên một ly, cười nói: “Nào em trai, chúng ta uống rượu giao bôi đi”.
Anh hít sâu một hơi, đang định lên tiếng từ chối thì đèn trong quán bar bỗng được bật sáng, âm nhạc inh ỏi cũng dần tắt.
Đám người trên sàn nhảy đều ngơ ngác không hiểu đang xảy ra chuyện gì.
Trong khi tất cả đang mờ mịt, một người chậm rãi đi tới chỗ microphone trên sân khấu.
Anh ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện đối phương là một chàng trai trẻ tuổi, quần áo là lượt, cổ đeo vòng vàng, toàn thân toát lên mùi nhà giàu mới nổi.
Anh ta chậm rãi nói: “Các vị rất may mắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-kho-khao/960148/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.