Cái gì?
Nghe thấy thế, da đầu Trương Minh Vũ lập tức căng cứng.
Anh đã nghĩ đủ mọi loại kết quả nhưng không thể ngờ rằng Lâm Tuấn Khải lại muốn hại chết ông cụ Lâm!
Ken két!
Trương Minh Vũ nghiến răng, lửa giận trong lòng lại bốc lên ngùn ngụt.
Thằng súc sinh Lâm Tuấn Khải này!
“Còn gì nữa không?”, anh lạnh giọng hỏi, ánh mắt lạnh lẽo như băng.
Lý Tuấn Nhất cũng chìm trong suy tư, ánh mắt hốt hoảng.
Một lúc lâu sau, hắn mới lắc đầu đáp: “Hết… hết rồi. Cụ thể vẫn chưa bàn kĩ. Chúng tôi quyết định đợi làm xong chuyện hôm nay… mai lại bàn tiếp…”
Trương Minh Vũ hít sâu một hơi, chậm rãi lấy lại bình tĩnh.
Nhưng ngay sau đó, anh lại bắt đầu do dự.
Nếu cứ thả Lý Tuấn Nhất đi, chắc chắn anh sẽ bị lộ. Anh còn đang muốn dùng chiêu gậy đập lưng ông nữa.
Nhưng nếu không thả đi, bọn họ cũng không thể thực hiện kế hoạch tiếp được.
Trong lúc anh đang lưỡng lự. Long Tam đột nhiên cất bước tới gần Lý Tuấn Nhất.
Anh ta bóp cằm hắn, nhét một viên thuốc màu đỏ vào miệng hắn.
Ừng ực!
Lý Tuấn Nhất bị ép buộc chỉ có thể nuốt viên thuốc kia xuống, ánh mắt lại tràn đầy sợ hãi.
“Anh… anh cho tôi uống cái gì vậy?”, hắn kinh hồn táng đảm gào ầm lên, toàn thân run rẩy.
Trương Minh Vũ cũng bị làm cho kinh ngạc.
Long Tam lạnh lùng nói: “Thuốc độc, cứ ba ngày phải tìm tôi lấy thuốc giải, nếu không cậu sẽ bị toàn thân rữa nát mà chết”.
Ầm!
Trong đầu Lý Tuấn Nhất như bị sét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-trai-kho-khao/960126/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.