Edit by Shmily
#Do not reup#
-------------------------------------
Mặt Tô Triệu bị ép lên mặt bàn đến biến dạng, mới đầu hắn còn nhịn không được gào vài tiếng, ý đồ muốn Tần Nghiên Bắc đồng tình, nhưng bàn tay mang bao tay da trên đầu tựa như sắt, khiến cho hắn lạnh lẽo đến sởn tóc gáy, căn bản không có ý tứ dừng lại.
Tần Nghiên Bắc ấn hắn, giống như tùy ý ép đồ vật gì đó xuống.
"Thực xin lỗi..." Dưới cơn hoảng sợ, phản ứng của Tô Triệu còn tính là nhanh, nghẹn ngào kêu lên, "Thực xin lỗi Vân Chức, miệng tôi không sạch, là tôi tự cho mình là đúng! Phòng triển lãm của cô có tổn thất gì tôi đều sẽ bồi thường, về sau... về sau sẽ không..."
Tô Triệu nghĩ muốn nứt óc cũng không hiểu rõ được tại sao Vân Chức lại có thể có quan hệ với vị tổ tông này của Tần gia.
Cô không phải chỉ là một hoa khôi ở trường, mở một phòng triển làm, nhiều nhất thì là một võng hồng* nhỏ làm nghệ thuật ở trên mạng thôi sao, không gia thế không bối cảnh, Tần Nghiên Bắc tại sao lại có thể động thủ vì cô?!
*Võng hồng: Người nổi tiếng ở trên mạng
Tô Triệu căm giận oán Vân Chức trèo cao, nhưng lại không dám hé răng, giả vờ đơn thuần với hắn xong lại hại hắn thành ra như thế này, hơn nữa còn xui xẻo dính phải Tần Nghiên Bắc, tim Tô Triệu bắt đầu run lên từng đợt.
Vân Chức bám vào cửa nhìn toàn bộ quá trình, ngón tay bất giác dùng sức, đầu ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-toi-la-de-om-anh/2492046/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.