Edit by Shmily
#Do not reup#
-----------------------------
Xúc cảm ở môi rất nóng, là nhiệt độ thuộc về cơ thể của một người khác, thần kinh phản ứng của Vân Chức như bị đình trệ, sau vài giây cũng không thể hết kinh ngạc, trong đầu cô mới "ong" lên một tiếng, máu xông lên mặt, ầm ĩ bốn phía đều kéo lên thành tạp âm.
Vân Chức dùng sức chổng lên chỗ tựa lưng ở xe lăn, cuống quýt ngẩng mặt lên, dời khỏi bên tai Tần Nghiên Bắc.
Mu bàn tay của cô đè nặng môi, nhất thời không biết nên nói gì, trái tim trong ngực nảy lên kịch liệt, làm cho xương sườn phát đau, trong đầu chỉ chứa duy nhất một chuyện.
Tần Nghiên Bắc có thể bóp chết cô hay không.
Vừa rồi cô chỉ dựa về phía trước, không chú ý tới có đúng mực hay không, Tần Nghiên Bắc chỉ là nghiêng đầu bình thường, vô duyên vô cớ đã bị cô xâm phạm, thật sự là đang khinh nhờn thiên uy.
Vân Chức chưa từng thân mật với người nào như vậy, trong lòng lại thấp thỏm nhìn phản ứng của Tần Nghiên Bắc, cảm thấy thẹn thùng lại bất an, huyết sắc trên mặt chậm chạm không lui đi, nhỏ giọng nói: "Tần tiên sinh..."
Lời xin lỗi với giải thích còn chưa nói ra khỏi miệng, Tần Nghiên Bắc liền không rõ mà cười nhẹ một cái, vừa lạnh lẽo vừa lười biếng.
Vân Chức ngẩn ra, cho rằng bản thân đã hoàn toàn đắc tội anh rồi, báo ân còn chưa bắt đầu đã bị sự kiện ngoài ý muốn này đạp đổ hết, mũi cô có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-toi-la-de-om-anh/2492038/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.