Edit by Shmily
#Do not reup#
-----------------------------
Từ hành lang đến phòng để quần áo ngắn ngủi có vài bước chân nhưng Vân Chức lại cảm thấy bản thân như dẫm lên tầng mây, đầu nặng chân nhẹ đến mức không rõ phải bước chân nào trước.
Trong lòng cô rất rõ ràng Tần Nghiên Bắc khẳng định đã hiểu lầm rồi, anh nhìn ra được bộ quần áo này là quà cô tặng anh, nhưng lại không biết rằng đã bị cô cải tạo qua, hơn phân nửa là cho rằng cô có ý muốn đưa mấy thứ linh tinh rối loạn cho anh.
Mà anh thế nhưng lại không có ném lên mặt cô, ở bên trong do dự lâu như vậy cuối cùng lại lựa chọn mặc lên người cho cô xem.
Lấy tính cách kiêu ngạo bình thường của thái tử gia thì dù có cho cô mấy trăm cái lá gan đi nữa cũng không nghĩ tới loại này... có thể nói là hình ảnh hương diễm.
Thậm chí Vân Chức còn nhớ lại trước kia, nửa đêm cô chui vào trong chăn xem qua các tác phẩm khỏa thân của những họa sĩ nổi danh, trong ảnh là những người đàn ông anh tuấn cơ bắp săn chắc đang bán khỏa thân, thể hiện ra các loại tư thế câu người, nhưng cũng hoàn toàn kém hơn so với sự chân thật kích thích trước mắt cô bây giờ.
Người không thể khinh nhờn nhất trong ấn tượng của cô, cuồng vọng kiêu ngạo, tối tăm lãnh đạm, lại có thể chủ động thay... trang phục tình thú, bộ dáng lại không hề tự nguyện, lười biếng ghét bỏ như vậy lại càng phá lệ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-toi-la-de-om-anh/2492019/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.