Vân Chức ngủ không sâu lắm, thời điểm nửa mơ nửa tỉnh cứ cảm thấy cơ thể mình bị một lực lượng nào đó kháng cự trói chặt, sâu nặng quấn quýt si mê đến khó có thể hô hấp, cô mơ mơ màng màng khó chịu hừ nhẹ hai tiếng, sự giam cầm kia mới hơi chút chần chờ mà thả lỏng.
Tết Âm Lịch năm nay đến quá muộn, sau mười lăm tháng Giêng liền gần tới mùa xuân, thời gian này lúc ấm lúc lạnh, đặc biệt dễ bị cảm mạo.
Thân thể Vân Chức vỗn dĩ đã yếu ớt, tự nhiên cũng không thể may mắn thoát khỏi, từ sau ngày hôm qua liền bắt đầu không còn sức lực, đến chạng vạng hôm nay đột nhiên càng nặng hơn, không thể làm nổi việc gì nữa, chỉ muốn cuốn chăn đi ngủ.
Trước khi cô đi ngủ, liền như mọi ngày gửi một tin nhắn WeChat cho Tần Nghiên Bắc, nghĩ tới rất nhiều câu trả lời mà anh có thể nhắn lại cô, nhưng không nghĩ tới được mình sẽ được chính anh thông báo, anh sắp đính hôn.
Vân Chức gửi xong tin nhắn chúc mừng liền tựa như đá chìm đáy biển, Tần Nghiên Bắc không trả lời lại câu nào nữa, cô nhét điện thoại xuống dưới gối, bọc chăn muốn mau chóng đi ngủ, nhưng mấy chữ ngắn ngủi trong WeChat kia lại cứ lập lòe lóe sáng trước mặt, khiến cho cơn mệt mỏi buồn ngủ của cô bị rút đi hết.
Cô mở to mắt nhìn sắc trời còn chưa tối hẳn, nhìn đồ vật trong phòng xung quanh một lần, nghĩ tới bản thân sắp sửa phải đóng gói tất cả những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-toi-la-de-om-anh/2491986/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.