Bây giờ là đầu hạ, thời tiết có chút nóng, trong phòng Vân Chức có mở điều hòa, vốn dĩ là nhiệt độ 26 độ rất vừa phải, nhưng từ một khắc Tần Nghiên Bắc phủ lên kia, nhiệt độ trong phòng dường như đột nhiên tăng lên, không cảm nhận được chút khí lạnh nào, chỉ có một trận nhiệt ý đang thổi quét tới bao phủ lấy cô.
Anh dừng lại một lúc, Vân Chức biết nếu hôm nay cô không muốn thì có thể chủ động cách xa anh từ bây giờ, kéo ra khoảng cách với anh, nhưng cô lại có chút ý nghĩ muốn dựa vào anh gần một chút, cho nên liền rũ mắt không động.
Lòng bàn tay Tần Nghiên Bắc khô ráo lại nóng bỏng, đang không tự giác làm càn thêm, loại bản năng trời sinh không thầy dạy cũng hiểu này đang như dòng điện giật nổ tung ở trên người cô, lan ra khắp cơ thể.
Trên mặt Vân Chức đã sắp nhỏ ra máu, không quá thanh tỉnh mà nghĩ, có phải là cô đã bỏ lỡ cơ hội duy nhất có thể khiến anh dừng lại hay không.
Cô lẩm bẩm kêu một tiếng "Nghiên Bắc", thanh âm run rẩy, giống như là làm nũng hoặc là xin giúp đỡ, lơ đãng kéo xuống sợi dây thừng cuối cùng đang trói buộc người đàn ông.
Vân Chức bỗng nhiên bị anh nắm vai xoay người, trời đất quay cuồng ngã xuống, tóc dài tản ra, đối mặt với anh.
Anh cúi đầu xuống, độ ấm trên môi tăng cao.
Vân Chức chịu phải kích thích, máu cả người đều dồn lên trên, lông mi khép hờ của cô không nhịn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-toi-la-de-om-anh/2491940/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.