Otis không phải con người nên vẫn khá là xa lạ với hầu hết các nghi thức trong xã hội loài người. Hắn nhìn qua có vẻ xa cách và không quan tâm nhiều tới xung quanh trừ khi điều đó khiến hắn cảm thấy hứng thú.
Ví dụ như tại sao viên quan hốt phân lại ôm hoa tươi trong tay?
Sau tang lễ hôm qua, có lẽ Otis đã nghĩ rằng hoa tươi chỉ để đưa cho người đã khuất.
"Hử, y đang ôm hoa?"
Con ngươi của Otis hơi nheo lại, xuất hiện chút bối rối khó phát hiện.
"Đúng rồi, rất có cảm giác nghi thức!"
Viên quan hốt phân tỉ mỉ, đẹp trai và lịch lãm đã đánh đổ ấn tượng của Kiều Thất Tịch về trai thẳng. Cậu luôn cho rằng trai thẳng là trên thẳng, dưới thẳng, vì vậy tất nhiên y không thể nhận ra nhiều chi tiết, giống như cậu trước kia vậy.
Nhưng Alexander rất nhanh liền phát hiện Otis đang xoắn xuýt với điều gì đó. Vậy mà đối phương cho rằng hoa chỉ dành cho người đã khuất! Đây là một hiểu lầm siêu siêu lớn, cậu nâng trán, nhanh chóng giải thích công dụng khác nhau của các loại hoa.
"Anh có thể tặng nó cho bạn bè, người yêu của anh, hoặc thầy cô và cha mẹ của anh."
Giống như bó hoa trong tay của viên quan hốt phân là để đưa cho bạn bè, biểu thị sự chúc mừng. Nội dung phong phú và tràn đầy nhiệt tình.
Nhìn thấy bọn họ hưng phấn ôm nhau, Kiều Thất Tịch cũng kích động: "Gâu!" Cố gắng dùng âm thanh thu hút sự chú ý của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tinh-de-thuong-chet-anh-ha/3536884/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.