Thấy mắt Otis lóe sáng, Kiều Thất tịch rốt cục cũng nhận ra bản thân sai lầm rồi. Lẽ ra cậu không nên để hắn biết đến cái thứ vỡ nát tam quan thế này.
Nếu để tới lúc ấy cậu vụng trộm thao tác chẳng phải thuận lợi suôn sẻ hơn nhiều à!
Hiện tại nói ra hết trơn rồi, y như rằng mở ra cánh cửa tới thế giới mới cho tên Otis này, hu hu hức hức, giờ chỉ muốn chết quách đi thôi.
Kiều Thất Tịch trong đầu nhảy số vù vù, lập tức nói: "Otis anh nghe nè, hình như em nhớ lầm rồi, thật ra chả có chuyện như thế đâu!"
Nếu như vẫn là chiếc Otis ngây thơ trước kia, đối phương chắc chắn sẽ không nghi ngờ mà tin tưởng lời này, nhưng bây giờ ấy à... Otis dù đang bận vẫn thong thả nhìn khuôn mặt đáng yêu của Alexander càng lúc càng gần: "Thật không?"
"Thật chứ!"
Alexander trả lời chắc nịch, giơ móng phải lên!
Toàn thân trên dưới đều lộ ra dáng vẻ "Chỉ có đồ ngốc mới tin tui." Trước kia cậu cũng làm y như thế trước mặt Otis, lần nào hắn cũng trúng chiêu.
Tiếc rằng bây giờ hết linh rồi, Otis miệng thì nói: "Được rồi, anh tin em mà."
Thế nhưng biểu hiện của hắn lại khiến Alexander cảm thấy: "Không, anh không hề tin em, lòng anh sáng như gương, chỉ là không muốn rạch mặt trò khôn lỏi của em thôi..."
Hư hư hức hức.
Từ trước tới nay, hắn không phải là người nói nhiều. Vì vậy đối phương liền bắt đầu hành động. Trước tiên là hôn lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tinh-de-thuong-chet-anh-ha/3536881/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.