Biên tập: Cá bơn vui vẻ
Chỉnh sửa: Ely | Đọc kiểm: Red Tea
***
Sáng sớm mùa đông gió lạnh vù vù, toàn bộ nông trường ở vùng ngoại ô rừng núi, yên tĩnh hoang vắng.
Hên là sáng sớm hôm nay chưa có tuyết rơi, chỉ có xíu gió nhỏ.
Nhiệt độ cụ thể chắc khoảng không độ, con người mặc rất ít quần áo hơi lo lắng hai tên nhãi con mình ôm ở nước ngoài về có bị lạnh hay không?
Tuy nhiên y nhanh chóng bỏ đi suy nghĩ này.
Kiều Thất Tịch và Otis sao có thể lạnh, bọn chúng vốn được sinh ra ở nơi băng thiên tuyết địa, lại là dân bản địa Bắc Cực, chút lạnh ấy căn bản không để vào mắt.
Chỉ là vừa mới từ trong chăn ra nên Kiều Thất Tịch theo thói quen rụt cổ một cái, còn Otis không có loại động tác nhỏ xấu này, hắn ngẩng đầu bước đi, bốn móng vuốt bị hơi nước trên mặt đất thấm ướt, chạy vừa yên tĩnh vừa thích ý.
Đương nhiên hắn cũng không quên chờ Alexander, vì vậy mới đầu cũng không chạy nhanh.
Con người chạy chậm lắc đầu, ai, Phùng Kiêu thật sự không nói sai, em trai chính là trứng lười!
"Trứng Trứng! Chạy!" Ngu Thiệu vì kéo theo em trai mà thấp giọng quát.
Kiều Thất Tịch thức dậy sớm hơn gà cố gắng mở to mắt, ư hư hư hư, đang chạy, đang chạy.
Nhãi con ba tháng trên người vẫn đầy thịt, lúc chạy cậu cũng có thể cảm nhận được sóng thịt trên người rung rung.
Ban đầu rất không tình nguyện, tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tinh-de-thuong-chet-anh-ha/3536868/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.