Edit: Red Tea || Beta: June
Khoảng thời gian chờ đợi dường như luôn dài đằng đẵng nhưng lại tràn ngập niềm hy vọng.
May sao nhóm cá voi sát thủ này đều đang ở độ tuổi xuân thì. Bọn chúng vẫn còn mấy chục năm tuổi thọ để tiêu xài tùy ý.
Từ Nam đến Bắc, từ Tây sang Đông hay là bốn biển, tất cả đều là địa điểm mà bọn chúng có thể ngao du thỏa thích.
Miễn cưỡng mà nói thì đội trưởng hội anh trai ngầu không còn trẻ nữa.
Lần đầu tiên Kiều Thất Tịch gặp đội trưởng, nó đã 28 tuổi rồi. Thời gian thấm thoắt thoi đưa, đội trưởng rốt cuộc cũng 30 tuổi.
Ban đầu đàn cá voi sát thủ không có khái niệm thời gian là gì, nhưng Kiều Thất Tịch suốt ngày lải nhải bên tai "Thời gian là con dao mổ heo", hại bọn chúng cứ cảm thấy trẻ tuổi mà không đi hẹn hò thì thật là lãng phí.
Vì vậy cả bọn bèn chậm rãi thay đổi quan điểm của mình. Giống như Alexander nói, nhanh nhanh nắm lấy cái đuôi thanh xuân rồi tranh thủ làm cha thôi.
Dù sao thì chân trời góc biển vốn quá khó tìm, chưa chắc hai ba năm đã tìm ra được.
Tuy nhiên trong đó không bao gồm Kerry, lúc cả đám nhắc đến hẹn hò nó chỉ khịt mũi coi thường: "Hẹn hò là gì, tao không thèm."
Lời nói vô cùng hiên ngang lẫm liệt, nhưng trong lòng nhóm đồng bạn hoàn toàn hiểu rõ: "Ồ, mày đang chờ Herbie thì có."
Bỗng dưng bị vạch trần khiến Kerry không khỏi xù lông, dù cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tinh-de-thuong-chet-anh-ha/3536864/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.