Edit: Cát || Beta: June
Trên thế giới vẫn còn một nhóm người chuyên bảo hộ động vật ư?
Nếu chưa trải qua, chưa tận mắt nhìn thấy con người bắt giết cá voi sát thủ, mọi người sẽ tin tưởng lời của Alexander vô điều kiện.
Chính là ấn tượng lưu lại trong quá khứ quá sâu sắc, khiến họ hơi khó tin, hoặc là nói, phải xác nhận lại một lần nữa.
"Thật sao?" Kerry liếc mắt nhìn Herbie vất vả mới mới dựng lên được nửa vây lưng, nói thật, hắn hẳn là người ghét con người nhất trong đám cá voi sát thủ, hừ.
"Đương nhiên là thật, không tin thì hỏi Otis đi, anh ấy cũng biết." Kiều Thất Tịch linh quang chợt lóe, cơ trí mà đá quả bóng cao su cho Otis, hẳn là mọi người càng tin tưởng vào đánh giá của Otis hơn.
Thời điểm hai người họ làm gấu Bắc cực, đã được một trạm cứu trợ động vật hoang dã cứu giúp, có thể nói là ân cứu mạng.
Nếu có trạm cứu trợ cũng là có duyên với hai người họ.
"Otis cũng biết sao?" Nhóm cá voi sát thủ vô cùng hoảng hốt, trong ấn tượng của họ, Otis và con người chưa bao giờ cùng xuất hiện, người này chưa bao giờ chú ý tin tức của con người.
Otis thấy con người là trốn.
"Ừ, Alexander nói đúng." Otis vẫn nhớ trạm cứu trợ, nhưng quên chuyện mình từng được con người cứu giúp, dù sao thì lúc đó hắn bị thương cũng là do con người: "Con người có tốt có xấu."
Dù hắn có nói thế nào đi nữa, lập trường cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tinh-de-thuong-chet-anh-ha/3536860/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.