Edit: Bebe || Beta: Red Tea, June
Thuyền đánh cá xuất hiện tựa như mơ. Thật không thể tin được.
Âm thanh kích động của bầy cá voi sát thủ vang vọng bên tai. Bọn chúng nhảy cẫng reo hò như đám con nít đang nô đùa trên sân.
"Thuyền đánh cá! Thuyền đánh cá!"
"Alexander nói đúng rồi. Em ấy không có nói linh tinh."
"Lần sau chúng ta nghe em ấy hết."
Kiều Thất Tịch tê dại: Hoá ra từ trước đến giờ mấy anh đều cho rằng em nói dối.
"Thật sự tìm được rồi." Người nói là Otis. Dường như chỉ có những chuyện liên quan đến Kiều Thất Tịch, hắn mới sẵn lòng mở miệng. Otis không cố chấp với thuyền đánh cá nhiều, nhưng một câu thành sấm* của Alexander nghe kiểu gì cũng đáng để vui vẻ: "Gấu nhỏ, chúng ta đi xem đi."
*Là một thành ngữ Trung Quốc chỉ một lời tiên tri không may mắn hoặc một câu nói đùa thành sự thật.
"Hả?" Kiều Thất Tịch lập tức sụp đổ. Thật là, tại sao ngay cả Otis chững chạc lại kích động chẳng khác gì một đứa con nít to xác: "Otis, anh cũng hứng thú lật thuyền đánh cá hả?"
"Tàm tạm. Có điều, không có anh thì bọn họ không thể lật thuyền đánh cá được."
Thỉnh thoảng Otis cũng rất yêu thương đồng bạn của mình. Rõ ràng hắn là con có chỉ số thông minh cao nhất trong đàn, nhưng thỉnh thoảng cũng sẽ phối hợp với các đồng bạn làm mấy chuyện ngốc nghếch. Chẳng hạn như lúc này...
Thì ra là thế, đúng là rất biết dung túng cho đồng bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tinh-de-thuong-chet-anh-ha/3536854/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.