Lần đầu tiên rời nhà lang thang, mặc dù những khung cảnh này cậu đã quá quen thuộc, nhưng mọi thứ chung quanh như một trải nghiệm mới mẻ khiến Kiều Thất Tịch nhìn không kịp.
Làn nước biển xanh thẳm trong veo, từng đàn cá mòi bơi qua bơi lại, thậm chí còn có rất nhiều cá heo đang đuổi theo chúng. Mặt biển lập tức dịu lại, ồn ào như một khu chợ bán thức ăn.
Đúng là mở mang tầm mắt.
Kiều Thất Tịch cho rằng cá voi sát thủ Nam Cực tụ tập lại một chỗ đủ ồn ào rồi, không ngờ cá heo càng nhao nhao gấp bội.
Cậu và Otis thì yên tĩnh hơn, thời điểm hắn vội vã bơi qua biển cũng không nói tiếng nào, như thể đây mới là dáng vẻ vốn có của hắn.
Nhưng Otis vẫn sẽ âm thầm chú ý liệu cậu có đuổi kịp hắn hay không? Bơi ra sao rồi? Trong lúc di chuyển có đói bụng không?
Otis luôn quan tâm những vấn đề này. Kiều Thất Tịch suy nghĩ vu vơ, giờ nếu so sánh hắn với bạn trai nhân loại thì cũng không hề thua kém gì cả.
Kiều Thất Tích chỉ mới bơi được một tiếng ắt hẳn sẽ không đói bụng, cậu hỏi Otis: “Anh đói chưa?”
“Anh chưa đói.” Otis nghe thấy vậy, tiếp tục bơi phía trước dẫn đường. Dáng vẻ bơi lội của hắn cực kỳ mạnh mẽ, không biết bình thường hắn vẫn như vậy hay đang đặc biệt thể hiện trước mặt em cá voi nhà mình.
Trên đường đi Kiều Thất Tịch quan sát một chút, có vẻ tình huống khá giống với những gì cậu tưởng tượng. Chỗ hai người họ đến hầu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tinh-de-thuong-chet-anh-ha/1095363/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.