Đảo Greenland tuy đất rộng nhưng cư dân lại thưa thớt, thỉnh thoảng người ta sẽ chọn một mảnh đất phong cảnh hữu tình để xây nhà làm nơi nghỉ dưỡng. Chuyện như này chỉ cần không quá khác thường thì chính phủ cũng sẽ không quản lý quá nhiều.
Otis ngắm trúng ngôi nhà gỗ nhỏ này cũng bởi nó đúng là một trong những chỗ nghỉ dưỡng tạm thời của dân bản xứ. Bình thường những căn nhà như thế này toàn để không, mỗi khi chủ nhân muốn đến thì sẽ mang theo một lượng lớn thức ăn, mà những thức ăn đó lại không dùng hết.
Khi nhiệt độ tăng cao, thức ăn mà loài người để lại bắt đầu tỏa mùi nồng nặc, lập tức bị Otis đánh hơi được.
Thân là chú gấu trắng từng bị thợ săn trộm lén bắt, hiển nhiên Otis luôn ôm thái độ cảnh giác cao độ với loài người. Chỉ đến khi nó gần như chắc chắn chỗ này không còn sót lại mùi của loài người nữa thì mới dám dẫn Kiều Thất Tịch tới đây kiếm ăn.
Gấu trắng lớn nện bước nghênh ngang ở đằng trước, chốc chốc lại ngoái đầu khẽ kêu gọi bé gấu trắng nho nhỏ đang sợ sệt. Âm thanh ấy khi vào tai Kiều Thất Tịch thì giống như đang nói: Tới đây đi em, ăn cơm mà cũng không hăng hái nữa hả, tư tưởng của em có vấn đề không đấy?
Xí! Đương nhiên là không!
“…” Chỉ là á…
Kiều Thất Tịch nuốt nước miếng cái ực, do dự lắm luôn, thật sự là muốn vào nhà cướp cướp cướp… Cướp cá nhà người người ta hả?
Otis đã sắp sửa mò tới cửa nhà họ rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tinh-de-thuong-chet-anh-ha/1095298/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.