Từng giọt nước mắt lăn dài trên má nó nhưng lại được lau nhẹ đi, nó cố nuốt nước mắt lại vì người đang đứng trước nó là hắn chứ ko phải Kiều, nó ko muốn người khác trông thấy nó đau đớn và khóc lóc, hắn nhìn thấy mấy hành động này mà ko khỏi đau lòng
Hắn cầm lấy tay nó kéo đi, nó thì bị bất ngờ kéo nửa muốn hỏi chuyện, nửa muốn im lặng để cho hắn kéo đi đâu thì kéo, hắn kéo nó đi tới 1 dãy núi, đồng cỏ xanh bát ngát, cùng những bông hoa bồ công anh bay hòa trong gió, ko khí trên núi rất là thoáng mát, nó như thả hồn vào trong gió chạy nhảy khắp nơi thỉnh thoảng còn quay lại nhìn hắn cười
Hắn nở nụ cười nửa miệng tiến về phía cô vợ trẻ con đang đùa nghịch của mình
Em đang cố quyến rũ anh đấy à _ Hắn nhân lúc nó ko để ý vòng tay qua ôm eo nó, ghé vào tai nó thì thầm
A....ai....ai nói e quyến rũ _ Nó đỏ bừng mặt cãi lại hắn
Còn nói ko _ Hắn vẫn giữ cái nụ cười gian tà đó, 1 tay ôm eo nó tay còn lại đưa lên kéo cái vai áo của nó tuột xuống tới quá xương quai từ nãy tới giờ vì quá mải nghịch nên nó còn k biết áo tuột ( Chị đúng là đang quyến rũ anh nhà mà)
T...tại......tại nó tuột xuống mà _ Nó ngượng chín mặt _ " Mà sao anh đưa em tới đây " _ Nó gạt bỏ những ý nghĩ trong đầu rồi lại cười tươi nhìn lên bầu trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thuoc-ve-toi/1970960/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.