- Vâng ạ...
Ngay sau khi nghe câu trả lời, Cửu Chấn đứng thẳng lên, lùi dịch ra xa, hai tay đút túi quần, miệng cười nhẹ nói:
- Em vào nhà đi
Thụy Ly gật đầu, nhanh chóng mở cửa rồi đóng lại, cô không thể ở ngoài thêm 1 phút giây nào nữa. Cửu Chấn đứng nhìn cô vào xong quay ra nhấc máy lên, chất giọng trầm ra lệnh:
- Cử người đến ngôi nhà số 11 phố X, canh gác 24/24, theo dõi mọi hoạt động của cô gái này thật cẩn thận. Có tin gì báo cho tôi...
Nói xong anh cúp máy, quay lại nhìn căn nhà của Thụy Ly 1 lần nữa rồi quay ra xe, phóng con Cadillac về thẳng nhà.
Sáng hôm sau, Thụy Ly trong chiếc áo bó vào đồi núi của cô kì thực quyến rũ, khoác ngoài là chiếc áo vest, cô mặc 1 chiếc quần công sở làm tôn dáng vô cùng. Bước ra ngoài đã thấy Cửu Chấn đứng đợi, cô khẽ nói:
- Chào buổi sáng chủ tịch...
Cửu Chấn đi lại, nói:
- Chưa đến công ty, em không được gọi tôi là chủ tịch. Chào lại đi
Thụy Ly đơ người, cô mấp máy môi chưa biết chào như nào cho nhân xưng phù hợp. Cửu Chấn nhìn ra dáng vẻ ngại ngùng bối rối ấy thì cười lớn lên, anh quay ra mở cửa xe cho cô. Thụy Ly vẫn còn dè dặt, cô khép nép ngồi gọn vào, hai tay bấu vào quần, hơi cụp đầu xuống, môi bặm chặt nhau. Cửu Chấn sát lại chỗ cô, vòng tay lấy dây an toàn thắt lại. Cả hai bắt đầu đến công ty...
Dần dần Thụy Ly cũng quen, cô bớt ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thuc-su-khong-muon/158164/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.