"Cậu Vương Tiêu Thất vẫn không chịu làm thủ tục kí giấy ly hôn. Luật sư Lâm cũng tới tìm mấy lần rồi nhưng cậu ấy nói chừng nào cô không về cậu ấy sẽ không kí giấy đó đâu." Dì Dương nhân lúc Vương Tiêu Thất vừa đi làm lén lút gọi điện báo chuyện này với Lục Cẩn Y. 
Lục Cẩn Y tay nắm chặt điện thoại, không thể hiểu nổi vì sao Vương Tiêu Thất lại làm như thế. Không phải anh nên nhanh chóng giải quyết hết mọi thủ tục để có thể cho Tố Ái Nhi kia một danh phận đàng hoàng hay sao? 
"Bảo luật sư Lâm không cần đợi anh ta kí giấy nữa. Tôi đơn phương ly hôn anh ta." Lục Cẩn Y cương quyết nói. 
Cô không muốn dây dưa với anh thêm nữa. Cô đã đợi anh hơn một tháng để anh tự mình kí vào đơn ly hôn nhưng anh vẫn mãi không chịu kí. Thế thì cô đành phải tự mình đơn phương ly hôn vậy. 
"Tôi sẽ nói với luật sư Lâm giúp cô..." 
"Cảm ơn bà." 
"Dạo này cô sống ở đó có tốt không? Mắt cô..." Dì Dương do dự không dám hỏi han Lục Cẩn Y hết câu. 
"Tốt lắm. Ở đây mọi thứ đều ổn. Mắt tôi đúng là giờ có hơi bất tiện nhưng ở đây sẽ luôn có người giúp đỡ tôi mà, bà yên tâm." Lục Cẩn Y tích cực nói, trong lúc nói tay còn mân mê sờ vào cây sen đá Hồ Nhất Thiên tặng cô. 
"Vậy thì tốt. Cô không lưu luyến gì cậu ấy như vậy tôi cũng mừng cho cô." Dì Dương xúc động vì vui mừng, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thua-roi-xin-phep-duoc-buong-tay/2813114/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.