Hôm nay là ngày Thiên Ngọc đi phỏng vấn ở Tập đoàn Mai Thị.
“Cho tôi hỏi, tôi có thể nộp hồ sơ ở đâu được ạ?”
Thiên Ngọc đến quầy tiếp tân hỏi, cô gái ở quầy mỉm cười: “Cô đưa hồ sơ để tôi đem vào cho Trưởng phòng Nhân sự nhé!”
“À vâng, đây ạ! Cảm ơn cô nhiều!”
“Không có gì, cô có thể ngồi chờ ở đằng kia. Khi nào đến lượt sẽ được thông báo!”
Thiên Ngọc mỉm cười gật đầu rồi lại chiếc ghế cuối cùng ở hàng ghế chờ ngồi đợi, trong lòng hồi hộp không thôi. Nhìn những cô gái ngồi trước, ai nấy đều xinh đẹp ngời ngời, cô không biết bản thân mình có tranh nổi không.
Mỗi cô gái trong phòng phỏng vấn đi ra vẻ mặt đều rất khó chịu: “Tổng giám đốc gì mà dở hơi thế thì ai mà dám làm thư ký chứ? Đã già lại còn khó tính, nếu đi trễ dù chỉ một phút cũng bị trừ mất nửa tháng lương, còn phải mỗi ngày đều nấu cơm đem cho ông ta ăn, có ngu mới làm! Thế mà báo chí cứ hết lời khen về cái tập đoàn này, đúng thật là dở hơi mà. Mất thời gian.”
Nghe cô gái đó than vãn, những cô gái khác và cả Thiên Ngọc đều lo lắng.
Một tiếng sau, cuối cùng cũng đến lượt Thiên Ngọc.
Thiên Ngọc bước vào phòng, bên trong có một cô gái trẻ ngồi giữa và hai người đàn ông ngồi hai bên. Cô gái trẻ đó là Trưởng phòng Nhân sự - Mai Mỹ Á.
“Cô là Lam Thiên Ngọc?”
Mỹ Á nhìn hồ sơ rồi ngước lên hỏi cô.
“Dạ vâng, tôi là Lam Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thua-nhan-anh-la-dan-ong/456010/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.