Kỳ thi cuối kỳ thuận lợi kết thúc, kỳ nghỉ đông đến với sự háo hức mong chờ của cả đám sinh viên.
Diệp Dao với Lục Tầm mua vé về cùng một ngày nên hai người ra sân bay cùng lúc. Chuyến Diệp Dao đăng ký tương đối sớm, trước khi đi, Lục Tầm ôm chập lấy anh.
"Mỗi ngày tao đều sẽ gọi cho mày" Lục Tầm nói, "Phải nhớ tao đó".
"Vậy khỏi cần nhớ, dù sao mày mỗi ngày đều gọi" Diệp Dao trả lời.
"Xấu tính quá nha, nhưng mà... tao thích", Lục Tầm chôn đầu vào người Diệp Dao hít hít ngửi ngửi, lưu luyến không buông.
Diệp Dao kéo vali đi tới cửa đăng ký, trước khi lên máy bay anh quay đầu nhìn lại thấy Lục Tầm vẫn đứng ở chỗ cũ, dõi mắt nhìn theo anh đi.
- -----------------------------
Diệp Dao êm đềm trở về nhà, ăn những món nóng hổi do ba má làm cho.
Trên bàn, không còn bóng dáng Lục Tầm siêng năng gắp đồ ăn cho anh nữa. Thay vào đó, là ba má ân cần hỏi han, trong thoáng chốc làm Diệp Dao có chút hoảng hốt.
Mới xa Lục Tầm một ngày, có chút không quen, nhưng cũng khiến anh thoáng nhẹ nhõm.
Đa số tình cảm sẽ theo thời gian mà ảm đạm dần. Không chừng trong một tháng này, bởi vì nhìn không thấy được Lục Tầm, anh có thể chậm rãi đưa phần cảm xúc này trở về trạng thái ban đầu.
Nghĩ đến việc hôn một người đàn ông, muốn tiếp xúc thân thể sâu hơn, thật biến thái, tốt nhất nên bỏ hết.
Diệp Dao lên kế hoạch được kha khá. Sau khi ăn no, má hối thúc anh mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thu-tron-nua-xem/929346/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.