Hoàng Minh cười một tiếng " em..." chưa nói hết câu anh liền nghe thấy tiếng gõ bàn phím bên kia " em đang làm gì vậy?"
"em kiểm tra lại, tuy nói nhớ rồi nhưng cũng không chắc chắn, với lại không thể tin lời anh được" cô di chuyển chuộc click vào ô gõ.
" em phai có lòng tin vào anh trai mình chứ"
" ha...phải không, nếu em nhớ không lầm thì 10 lần hết 9 lần anh đều nói sai."
" làm gì có chuyện đó...lời nói của anh...." bỏ lửng câu nói, anh nghe thấy tiếng nhạc bên kia, dỡ khóc dỡ cười.
Cô mở bài hát, nghe được một đoạn mặt liền chuyển sắc " nghe theo anh chắc em thua cổ phiếu không biết bao nhiêu lần rồi nhỉ?" giọng cô hầm hầm, có ông anh như vầy, nếu cô có bệnh tim chắc chắn sẽ tực chết.
" hả....không phải bài đó sao? chắc là anh nhớ nhầm rồi hihihi, cũng không trách anh được, mỗi lần anh vào phòng em liền bị em đuổi ra, làm sao biết em ở trong đó nghe nhạc gì"
Cô không nói gì nữa, ngồi vặn óc nhớ lại, không thể trông chờ vào người anh trai này của cô được. Bài hát đó cũng 2 năm rồi cô không nghe " bài gì nhỉ"..."ah"
" em làm gì mà cần bài hát thế, đừng nói em muốn hát nha, đừng tra tấn người khác, giọng ca Jaian của em"
" hừ...ANH NÓI GÌ HẢ..."
Không nghe thấy anh nói gì, chỉ nghe tiếng cười khanh khách phía bên kia điện thoại " đúng rồi anh sẽ về thăm em, em gái xinh đẹp"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-toi-phai-khong/2203135/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.