2 ngày nghỉ ngơi, cô mới để ý được một vài điều, thì ra việc gì anh cũng biết làm, còn có thể tự nhóm lửa, lúc anh đang bận bịu châm lửa, cô ngồi cạnh bên liên tục phá rối anh “ em không biết thì ra anh còn biết làm những việc này, đúng là chân nhân bất lộ tướng nhỉ”
“chuyện anh biết làm còn nhiều lắm đấy”
Cô nghe vậy liền đi vòng ra sau anh, dụi dụi đầu lên lưng anh “ trời mát mẻ như vậy, hay cho em mượn lưng anh ngủ một tí”
Anh bật cười “tiểu Linh, chút kiềm chế cuối cùng của anh em cũng muốn phá hủy sao, em biết câu tự đào mồ chôn mình chứ?”
Dạo gần đây cô càng ngày càng lộng hành, hôm nay đặt biệt cao hứng. Cô choàng hai tay ra trước, vuốt ve ngực anh “em….đi ngủ đây” vừa nói xong lập tức đứng dậy đi vào trong, trên miệng còn không giấu được nụ cười.
Trước mắt bỗng mờ đi, cô vừa bước vào phòng mũi lập tức chảy máu, đầu cũng rất đau, vội vàng lấy khăn giấy lau đi vết máu, cô không muốn để anh nhìn thấy, không muốn anh phải lo lắng.
Cô bước ra ngoài, nhìn anh vẫn đang bận rộn với việc nhóm lửa, từ từ đi đến ngồi cạnh anh.
Anh thấy cô bước ra, liền hỏi “ không phải em nói đi ngủ sao, lại muốn đến giở trò với anh?”
Cô bật cười “ sợ em chiếm tiện nghi của anh sao”
“câu đó anh nói mới phải”
“Em có chuyện muốn hỏi anh, anh có từng nghe bác Âu nói qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-toi-phai-khong/2203108/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.