Anh nhận thấy sai lầm lớn nhất cuộc đời này là đã không tin tưởng em và cũng nhận thấy điều đau đớn nhất chính là mất đi em. Giờ đây, trên con phố đông đúc này, anh biết làm thế nào để tìm thấy em trong dòng người vội vã ấy.
Quang gọi cho Mạch Nha nhưng nó không nghe máy, đáp lại anh chỉ là giọng nữ xa lạ “Thuê bao quý khách vừa gọi…”. Hơn mười lần nghe câu đó khiến Quang chán nản và bực bội. Cậu nhét điện thoại vào trong cặp nặng nề bước đi. Không hiểu sao cậu lại đến . Quang lặng lẽ ngắm nhìn khung cảnh xung quanh, đây là nơi cậu và Mạch Nha thường hay lui tới khi hẹn hò. Trời đã tối, như một vùng sáng rực rỡ được bao phủ bởi những ánh đèn. Quang chậm rãi cước bộ, cậu giống như một chàng hoàng tử từ từ tiến vào lâu đài cổ tích.
Mạch Nha bước lên thềm đá, hai mắt dán xuống những bậc thang, miệng lẩm nhẩm :
-Mười lăm…mười sáu…mười bảy…mười…ơ…
Nó nhìn thấy trước mắt là một đôi giày cao gót đỏ chóe chọe theo phản xạ mà ngẩng mặt lên quan sát đối phương. Chỉ nhìn thấy một khuôn mặt không mấy là vui vẻ của Y Lan, ả ta đang chống hông đứng chắn trước mặt nó. Nó bước sang bên cạnh tránh đường cũng là để đi lên trên. Y Lan lập tức rời chỗ đứng tiếp tục chặn đường nó, nó bước sang phải hay sang trái ả cũng bước theo. Thấy rõ ràng là Y Lan muốn cản không cho nó đi, nó đành quay lại ra về. Dạo này tâm trạng nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh/2320536/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.