Trong khi nó và hai đứa bạn đang tâm sự ở phòng y tế thì trận đấu của Quang đang ở những giây phút cuối cùng.Quang đón được bóng rồi tung cúsút dứt điểm. Thủ môn đội bên chụp hụt, bóng vào côn.Tiếng hò reo ầm ĩkhắp khán đài :
-Vào rồi, vào rồi.
Quang đập tay với đồngđội. Trọng tài thổi còi kết thúc trận đấu, tỉ số ấn định 3-2, đội Quanggiành chiến thắng.Quang thở dốc, từng giọt mồ hôi đổ xuống, chiếc áo thể thao trắng lấm lem đã ướt đẫm mồ hôi. Đám con gái không ngừng hú hétgọi tên Quang . Cậu làm ngơ, mắt dáo dác khắp nơi tìm kiếm bóng hìnhquen thuộc nhưng không thấy. Lẽ ra lúc này cô bé phải sớm có mặt ở đâychờ cậu rồi chứ, chẳng phải trận đấu bóng rổ kết thúc sớm hơn hay sao?Quang ngồi bệt xuống đất, lấy một cái khăn lau qua mặt và đầu.
YLan tới cạnh Quang, ả ta tự nhiên ngồi xuống cạnh cậu, đưa cho cậu mộtchai nước khoáng. Quang không nhận lấy, chỉ nói một câu cảm ơn rồi đứngdậy. Y Lan vụt chạy lên trước chặn đường Quang :
-Quang, tại sao không lấy? Nước của tớ không uống được sao?
- Tớ không thích.-Quang nhàn nhạt đáp, ánh mắt di chuyển quan sát phía xung quanh, dường như không để ý tới ả.
-Tại sao không thích? Tớ đâu có thua kém ai đâu, sao cậu mãi không nhận lờitớ?- Y Lan ngang ngạnh hỏi. Ả ta biết ý của câu nói không thích kia làgì.
-Tớ có bạn gái rồi.-Quang vòng qua người Y Lan đi về phía trước.
Y lan không biết xấu hổ kéo tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh/2320506/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.