‘Cái gì nữa đây’.Cái máy tính của nó lại đơ.
-Thật là đen hết đường mà.
Nó bực mình không tả nổi.Hôm nay không biết nó bước chân nào ra khỏi nhà nữa.Nếu biết chắc chặt cái chân đó ra mất.Nó vò đầu nhảy lên:
-Điên quá.
Quăng máy tính ra một bên, con bé lật đật chạy sang phòng ông anh hai.Vừa bước tới cửa ,nó giơ tay định gõ thì nghe thấy tiếng ông anh:
-Xin lỗi. Hôm nay anh bận quá, để mai anh đưa em đi.
-…
-Anh biết rồi.
-Yêu em nhiều.
-Bye em.
Nó ghé sát tai,trợn tròn mắt.Ồ, có mùi tình yêu ở đây.Không biết con cái nhà nào lại dại dột rơi vào bẫy của ổng.Nó cười nham hiểm:
-Biết rồi nhá.Yêu hả,anh chết với em.
“Cộc…cộc…cộc”
-Vào đi.
Nó bước vào mang theo nụ cười rạng rỡ:
-Op…pa à.Cho em mượn máy tính nhá,nhá,nhá.
Vừa nói nó vừa chắp tay, chớp chớp mắt rất ngây thơ và tha thiết.Ai nhìn thấy đều động lòng mà chiều theo ý nó.Tuy nhiên do khả năng miễn dịch cao nên ông anh nó, tất nhiên là không bị trúng ‘mị thuật’ rồi.Thiên (Tên anh nó) không thèm liếc nó một cái,chỉ lạnh lùng:
-Té nhanh.Tao có việc dùng rồi.
Nó vẫn tươi cười,chạy tới ôm vai Thiên:
-Đại ca à.Anh có bạn gái rồi hả?Em là em mong chị dâu lắm đấy.Mà chị này được bao lâu?Hai ngày hay vài giờ.Chị ấy mà biết chiến tích tình trường của anh thì sao nhỉ?Nhất là cái cách mà anh quan tâm mấy chị khi chia tay ấy.
Nó vuốt cằm gia vẻ nghĩ ngợi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh/2320468/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.