Mấy ván sau, cả Thẩm Ngôn Cố và Giang Phú đều không bị “nổ”. Bọn họ chơi đến khi ký túc xá sắp đóng cửa.
Thật ra Thẩm Ngôn Cố có suy nghĩ mong rằng Giang Phú sẽ bị “nổ” vài lần, anh có rất nhiều câu hỏi trong lòng muốn cậu trả lời.
“Mất nụ hôn đầu năm bao nhiêu tuổi?”
“Người cuối cùng thích là ai?”
“Hôm nay mặc quần lót màu gì?”
…
Mặc dù câu trả lời cho mấy câu hỏi này khá là quan trọng (chắc là vậy),nhưng Thẩm Ngôn Cố lại muốn thấy biểu hiện của Giang Phú khi trả lời hơn.
Liệu cậu sẽ ngại ngùng, hay sẽ thẳng thắn trả lời.
Rất thú vị khi xem mấy anh chàng đẹp trai làm trò con bò đó.
Chỉ cần tưởng tượng, Thẩm Ngôn Cố cũng đã thấy rất buồn cười rồi.
Đáng tiếc, lúc đang miên man nghĩ về vấn đề này thì buổi trò chuyện tối nay đã kết thúc, Thẩm Ngôn Cố cùng một nhóm người đi về hướng ký túc xá.
Thẩm Ngôn Cố đang dắt ba con cún về phòng, nghe mọi người rôm rả trò chuyện. Bỗng nhiên Trần Quân bước lên trước một bước, cả Dương Dương và Diệp Lan cũng bị kéo theo.
Thẩm Ngôn Cố đang tự hỏi tại sao lại lên cơn giữa chừng thì có một người đằng sau vỗ vào vai anh một cái.
Anh quay đầu lại xem, thì ra là Thái Tiêu Tiêu.
Tiêu Tiêu rõ ràng không phải cố ý đánh anh, cô bị người khác đẩy một chút.
Thẩm Ngôn Cố: “...”
Thực sự... cạn lời...
Thẩm Ngôn Cố muốn đi tới chỗ bạn cùng phòng thì Thái Tiêu Tiêu lại gọi anh: “Học trưởng.”
Thẩm Ngôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh-tu-lau/1105750/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.