“Cố Tổng.” Dịch Dương đưa cho Nam Đình một bì thư.
“Người ở bệnh viện là mẹ của cô ấy, đây là hồ sơ bệnh án.”
Dịch Dương lại đưa thêm một bì thư khác.
“Còn đây là người bác sĩ kia, anh ta tên Vĩnh A Trì, là bác sĩ khoa tâm lý. Không có quan hệ gì với Nhược Hi.”
Tiếng sột soạt vang lên trong căn phòng tĩnh lặng.
“Có vẻ anh ấy là bạn của Nhược Hi.” Dịch Dương nói tiếp.
“Được rồi, cậu có thể về rồi.”
Dịch Dương im lặng rời đi.
Nam Đình chỉ xem sơ qua hồ sơ của A Trì, sau đó lại tiếp tục làm việc.
Nhược Hi mệt mỏi trở lại EoDil vào 19h hơn.
Mọi người ở phòng thiết kế đều đã xuống ca, căn phòng im bần bật, tối om hơn một nữa, chỉ còn lại một chút ánh sáng được rọi qua cửa kính từ phòng Tổng Giám Đốc.
Nhược Hi bật đèn lên, chậm rải đi đến bàn làm việc, đặt túi sách lên bàn.
Cô ngước nhìn về phía của kính phòng Tổng Giám Đốc.
Nam Đình không có ở đó.
Cô tìm đi tìm lại không thấy bản thiết kế của mình, trong lòng bắt đầu có chút hoảng sợ. Tay chân bắt đầu luống cuốn hết cả lên, vội vàng lật tung cả bàn làm việc.
Nam Đình trên tay cầm một tách cà phê từ ngoài đi vào.
“Cô tìm gì đấy? Mấy giờ rồi còn đến công ty?”
“Tôi…”
“Theo tôi.”
Nhược Hi theo Nam Đình vào phòng làm việc.
Trong lòng cô vẫn rất hoảng sợ, vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh-that-tinh-co-anh-cung-thich-em/3729035/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.