Sau khi nhận tài liệu, Nhược Hi quay về chổ làm việc, chuẩn bị thêm một số tài liệu, chỉnh chu lại ngoại hình rồi đi cùng Nam Đình.
Nam Đình luôn đi phía trước, cô và Dịch Dương nối bước theo sau.
Xe đã đỗ trước EODIL đợi sẳn từ lâu.
Dịch Dương mở cửa ghế sau bên trái cho Nam Đình lên xe.
Đáng ra Nhược Hi sẽ ngồi ở ghế phụ, để Dịch Dương và Nam Đình ngồi sau thảo luận công việc.
“Cô ngồi ghế sau với tôi.”
Dịch Dương nhận lệnh, liền mở cửa xe cho Nhược Hi.
“Dạ.”
…
“Lần này đưa cô theo, là để cô học hỏi và tích luỹ thêm kinh nghiệm, cố gắng tiếp thu nhé.”
“Dạ, tôi biết rồi.”
“Nếu có thể, cứ thử thể hiện năng lực của mình, tôi nghĩ cô sẽ làm được.”
“Cảm ơn Cố tổng, tôi sẽ cố gắng.” Nhược Hi cố gắng bình tĩnh trả lời.
…
Nhược Hi cố gắng tìm chuyện để nói với Nam Đình, nên tìm đại một câu hòi từ chuyên môn.
“Cố tổng, đoạn này là thế nào… tôi hơi không hiểu? Anh giải thích giúp tôi được không?”
“Đưa tôi xem?”
Nam Đình nhìn sơ vào chổ mà Nhược Hi nói, đưa tay kí nhẹ vào đầu cô.
“Như thế này mà đòi trở thành nhân viên chính thức của EODIL?… tôi đang suy nghĩ có nên sa thải cô không đấy.”
“Ơ.. t.. tôi, để tôi xem kỉ lại.” Nhược Hi đưa tay lấy lại tài liệu, nhưng Nam Đình lại cầm chặt không buông.
“Nhìn kỉ vào, tôi chỉ nói một lần thôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh-that-tinh-co-anh-cung-thich-em/3729029/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.