Khi Nam Đình bắt đầu hỏi về chuyên môn, Nhược Hi cũng dần lấy quên đi chuyện anh là crush của mình.
Cô rất tự tin thể hiện trình độ chuyên môn của mình.
“Được, tốt lắm. Mong là cô sẽ làm tốt như những gì cô vừa thể hiện.”
“Cảm ơn Cố tổng tin tưởng, tôi nhất định sẽ xuất sắc hoàn thành thời gian thực tập, chính thức trở thành nhân viên của EODIL.”
“Hãy luôn tự tin như thế. Chúc cô may mắn.”
“Dạ được, thưa Cố tổng.”
“Cô ra ngoài làm việc đi.”
“Dạ.”
Nhìn theo bóng lưng của Nhược Hi, Nam Đình bất giác nhoãn miệng phì cười.
Vô tình Kiều Nhiễm đứng bên ngoài nhìn thấy, trong lòng có chút không tin.
(Cốc cốc)
“Vào đi.”
Kiều Nhiễm sau khi được cho phép vào, cô ngồi xuống sofa.
Nam Đình cũng đến, ngồi xuống ở ghế bên cạnh.
“Tôi làm việc với Cố tổng đã lâu, đây là lần đầu nhìn thấy anh cười ngây ngốc vì một cô gái… xem ra cô ấy khá quan trọng với anh nhỉ.”
Kiều Nhiễm vừa gót trà vừa nói.
“Hừ…. Có sao?” Nam Đình uống một ngụm trà.
“Chính mình cũng nhận thấy đúng không?”
“Giám đốc Kiều quả là tinh í, không thể qua được mắt cô.” Nam Đình tách trà, nhẹ nhàng nhấp một ngụm, đưa mắt ra cửa kính, vừa nói vừa nhìn Nhược Hi.
“Bạn gái à?”
“Cô thấy có khả năng không?”
“Lọt vào mắt của giám đốc Cố, đã là may mắn của cô ấy… còn sợ người ta không đồng ý à?”
“…” Nam Đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thich-anh-that-tinh-co-anh-cung-thich-em/3729027/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.