Lâm Hạnh Tử giây trước còn đang tức điên vì lời nói vớ vẩn của Triển Diễm, giây tiếp theo lại bị câu “vợ ơi” của Giang Ngôn làm cho sững sờ.
Bình thường anh hay gọi nhũ danh của cô, thậm chí còn chẳng gọi “Hạnh Tử”, vậy mà từ “vợ” lại gọi đến tự nhiên, như thể đã thành thói quen từ lâu rồi vậy.
“… Dép, dép lê ư?”, Lâm Hạnh Tử xoa má, đưa mắt nhìn chân Triển Diễm, hắn đang đi đôi dép của Lý Nghiêu, “Không có trong tủ giày à?”
“Không có.”
“Sáng nay anh có đi không?”, Lâm Hạnh Tử đi vào trong phòng, “Để em tìm xem.”
Lần trước Giang Ngôn đưa Lâm Hạnh Tử đi ngay trước mặt Triển Diễm, sau đó hắn đã điều tra về anh. Quả thật, cuối năm ngoái, anh và Lâm Hạnh Tử đã đăng ký kết hôn, nhưng rất kín tiếng, gần như chẳng có nghi thức gì.
Trước khi điều tra, Triển Diễm hoàn toàn không biết gì về người này, sau khi điều tra mới hay thì ra là học cùng cấp Ba, trên hắn hai lớp, hơn nữa còn có chút quan hệ không rõ ràng với Quý Thu Trì.
Ngày trước, Lâm Hạnh Tử thường xuyên chạy sang khu phòng học của lớp Mười hai, hắn còn tưởng chỉ đơn giản là cô tìm hai chị em nhà họ Lâm, giờ kéo tơ bóc kén mới giật mình phát hiện, ngay từ hồi đó cô đã có ý rồi.
Là hắn quá tự tin, luôn cảm thấy chơi đùa đủ rồi thì cuối cùng vẫn sẽ yêu hắn, hắn cũng vậy. Nhưng hiện giờ có một người đàn ông đã chen chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thay-nui-xanh/1937338/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.