Vào trong nhà, mẹ của Uyên Vy thấy và Bảo Long bị ướt liền hỏi:
-Có chuyện gì xảy ra vậy con?
Uyên Vy chỉ biết khóc vì thất vọng chứ không hề nói được gì hết, Bảo Long thấy cô như vậy liền nói:
-Mẹ đợi một chút con ẩm cô ấy lên phòng thay đồ rồi sẽ nói tất cả với mẹ.
-Được rồi hai đứa nhanh đi thay quần áo đi.
Cũng may là Bảo Long hôm nay định đến rước Uyên Vy về nhà, anh có đem theo hành lý nên có quần áo để thay.
Uyên Vy vì khóc nhiều quá nên cô cảm thấy rất mệt nên nghỉ ngơi một lúc, Bảo Long ở bên cạnh cô đến khi cô gái nhỏ ngủ rồi mới đi xuống nhà.
Trước khi rời phòng ngủ của Uyên Vy anh gọi điện thoại cho ông Đỗ, đầu dây bên kia vừa bắt máy anh nói:
-Đứa con gái yêu quý của vợ ông vừa đẩy vợ con tôi vào chỗ chết, may mắn là Uyên Vy không sao nếu không tôi sẽ không nể tình mà san bằng Đỗ gia của ông.
Ông Đỗ ở đâu giây bên kia hơi nhíu mày hỏi:
"Có chuyện gì vậy cậu Bảo Long?"
-Thì chính đứa con gái của ông đã đẩy Uyên Vy xuống hồ, nếu như tôi không đến kịp thì cô ấy đã chết rồi.
"Thật hồ đồ quá mà."
-Ban đầu tôi định không cần cho ông biết sớm, nhưng bây giờ ông hãy mở tập hồ sơ hôm trước bác của tôi đưa cho ông đi, tôi hi vọng sau khi xem ông sẽ xử lý cho đẹp còn ông không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thay-chi-ay-tra-no-cho-anh/3650530/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.