Bảo Long đưa cô đến biệt thự chính của nhà họ Hoàng ở thành phố này, nó lớn không thua gì biệt thự của anh ở trên núi tại thành phố A.
Uyên Vy hồi hộp cô không biết vì sao anh lại đưa cô đến đây, nhưng đã đến rồi thì vào trong thôi giờ này đã trễ chắc không có ai đâu.
Nhưng khác với suy nghĩ của cô khi vừa bước vào trong, có hai hàng người đã đứng ở đó và một người đàn ông lớn tuổi, mọi người cúi đầu chào:
-Mừng cậu chủ đưa thiếu phu nhân về nhà.
Bảo Long mỉm cười nói:
-Mọi người cứ thoải mái thôi đừng làm cô ấy sợ.
Nói rồi anh quay qua nắm tay cô đi vào và nói:
-Em vào đi, đây là quản gia Lưu ông ấy đã làm việc ở đây từ khi anh còn nhỏ đến bây giờ, anh xem ông ấy như người thân vậy.
Uyên Vy cúi đầu chào ông và nói:
-Con chào quản gia Lưu chào mọi người, mọi người cứ gọi con là Uyên Vy được rồi con không phải là thiếu phu nhân gì đâu ạ.
Bảo Long mỉm cười anh nói với mọi người:
-Mọi người cứ xưng hô với vợ tôi theo ý của cô ấy muốn nhé!
-Tôi không phải mà.
Mọi người cười cúi đầu lần nữa nói:
-Vâng thưa thiếu phu nhân Uyên Vy.
Cô cũng bó tay luôn rồi nói một hồi họ lại gọi cô dài hơn khi chưa nói nữa, thôi
thì sao này cô cũng không đến đây họ muốn gọi sao mặc kệ.
Bảo Long nắm tay cô kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thay-chi-ay-tra-no-cho-anh/3629746/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.