Ngày mai là Uyên Vy trở về quê thăm mẹ rồi, nhưng cô không ngủ được không biết vì sao cô lại cảm thấy nhớ quản gia Hứa và nhớ mọi người ở biệt thự của Bảo Long.
Cô ra ngoài ban công đứng ngắm sao trời thì điện thoại reo, cô cầm lên xem ai gọi thì ra là Bảo Long cô không bắt máy, anh vẫn liên tục gọi điện cho cô.
Cuối cùng sau nhiều cuộc gọi của anh Uyên Vy cũng bắt máy, cô còn chưa kịp nói gì thì anh hỏi:
"Em không ngủ được à?"
-Sao anh biết?
"Em nhìn xuống dưới đi."
Lúc này Uyên Vy mới nhìn xuống đường, bởi vì phòng ngủ của cô nhìn ra ngoài cổng nên thấy xe của Bảo Long đang ở trước biệt thự, anh nói:
"Em có thể xuống đây để nói chuyện với tôi một chút không?"
-Tôi không thích.
"Được vậy để tôi lên."
Uyên Vy hết hồn nói lớn:
-Anh điên à?
"Bởi vì ngày mai tôi phải về thành phố A rồi trước khi đi tôi muốn gặp em, nhưng em không muốn xuống dưới này gặp tôi thì để tôi lên gặp em.
-Anh dám.
Bảo Long cười lớn nói:
"Có chuyện gì mà tôi không dám chứ, em không tin thì cứ đợi một chút tôi sẽ lên."
Vừa nói xong Bảo Long cúp điện thoại và mở cửa xe bước xuống, anh đi đến hàng rào vừa định bước lên thì Uyên Vy sợ quá gọi lại cho anh, cô nói:
-Được rồi tôi sẽ xuống đó.
Rồi cô vào phòng nhanh chóng thay đồ ngủ ra và mặc một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thay-chi-ay-tra-no-cho-anh/3629745/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.