Hôm sau anh cho người dọn dẹp sắp xếp lại phòng ngủ bên cạnh phòng ngủ lớn của anh cho Uyên Vy, không để cô ngủ ở phòng kho nữa đến tối khi dọn dẹp xong tất cả, cô vừa bước lên lầu đã thấy Bảo Long đứng đợi, anh nói:
-Bắt đầu từ hôm nay em hãy ngủ ở đây đi.
Bảo Long mở cửa phòng ra và bật đèn lên, trong phòng có tất cả đồ đạc của cô còn có thêm quần áo mới và giường mới anh mua cho cô nữa, anh nói:
-Vào đi.
Uyên Vy bước vào phòng ngủ có đầy đủ mọi thứ, nhưng cô quay lại nói với anh:
-Thật ra tôi có thể ngủ ở phòng bên kia như mọi khi được rồi.
-Em sợ tôi làm gì em sao?
Cô im lặng không nói gì hết và nhìn quanh phòng, anh nói tiếp:
-Em yên tâm đi tôi không dám nữa đâu? Xin lỗi vì đã làm nhiều chuyện không phải với em.
-Xin lỗi thôi sao? Bộ anh không có ý định là sẽ đưa tôi trở về nhà với mẹ của tôi hả? Hay là anh đưa tôi đến thị trấn thôi cũng được tôi có thể tự đón xe về nhà của mình mà.
Khi nghe cô nói như vậy thì Bảo Long im lặng không trả lời Uyên Vy, cô nói:
-Xin anh đừng có làm khổ tôi thêm nữa, tôi xin anh đó hãy dẹp bỏ hết lòng thù hận đi có được không?
Anh vẫn không trả lời gì cả lúc này điện thoại reo lên, Bảo Long nghe điện -Alo, Bảo Long nghe đây.Đầu dây bên kia trả lời:"Em là Tường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thay-chi-ay-tra-no-cho-anh/3623302/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.