Mấy ngày liền Bảo Long bắt cô mỗi ngày phải ra ngoài làm việc, cắt cỏ xong thì đến cuốc đất bằng tay, đến nỗi tay của Uyên Vy đều phòng hết cả lên.
Nhiều khi cô ấm ức không muốn làm nữa, nhưng rồi cũng phải làm bởi vì không làm sẽ không có cơm ăn, Uyên Vy buộc phải làm việc.
Buổi tối cô mấy lần bỏ trốn nhưng đều bị người của anh bắt về, công cuộc bỏ trốn coi như không thể rồi, hôm nay cô tức giận quá bỏ hết đồ đạc không muốn làm.
Bảo Long thấy cô kiếm chuyện không làm liền nói:
-Thế nào mới chịu cực có mấy ngày mà không chịu nổi rồi à?
Uyên Vy tức giận hét vào mặt anh:
-Có giỏi thì anh tự mình làm đi tại sao lại ép tôi làm chứ?
-Tôi cũng không có rảnh mà ngồi đây xem cô giở trò đâu, tôi còn rất nhiều việc phải làm nhưng tôi muốn cô làm để cô không còn cái tính kinh thường người khác nữa.
-Tôi không có.
-Cô có.
Anh hét lớn vào mặt cô và ra lệnh cho cận vệ của mình:
-Ken tôi giao nhiệm vụ cho anh hôm nay cô ta không làm hết công việc ở đây thì không cho ăn cơm.
Người của anh lập tức nhận lệnh:
-Vâng thiếu gia.
-Anh... anh....
Uyên Vy tức giận định gọi anh ta lại để cãi tiếp, nhưng sau khi ra lệnh thì Bảo Long lập tức rời đi.
Ngồi nghỉ ngơi một lúc cuối cùng Uyên Vy cũng phải làm việc, cũng may là hắn ta bắt nhầm cô.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-thay-chi-ay-tra-no-cho-anh/3616555/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.