Bầu không khí mập mờ vi diệu này cuối cùng bị phá vỡ bởi tài xế.
"Thiếu gia và Trâu tiểu thư cùng xuống xe với nhau sao?"
Tài xế nhìn bọn họ qua kính chiếu hậu, không để ý rằng bản thân vừa hỏi câu này, Trâu Mông đã theo bản năng rụt ngón tay đang bị anh nắm lại.
"Cháu...cho cháu xuống ở ngã tư đi ạ." Trâu Mông nói với tài xế: "Làm phiền chú rồi."
"Trâu tiểu thư khách khí quá."
Sắc mặt Hạ Vũ Châu không tốt, trong tư tưởng anh cũng hiểu cho Trâu Mông, một cô gái như cô mới sáng tinh mơ đã bước xuống từ xe anh, không biết sẽ bị người ta đồn thổi thành cái dạng gì.
Nhưng anh vẫn có chút chua xót.
Trâu Mông nói đơn giản một câu tạm biệt rồi xách theo hộp cơm bước xuống xe.
"Thiếu gia, tới trường rồi." Tài xế dừng xe ở chỗ đỗ xe quy định của nhà trường.
"Ai mượn chú nhiều lời."
Trước khi đi, Hạ Vũ Châu còn để lại một câu như vậy.
"Hello, lâu không gặp!" Nhậm Giáng Nhã hoạt bát chào hỏi Trâu Mông, tầm mắt lại bị hộp cơm mà cô đang cầm hấp dẫn.
Hộp cơm này vào kì nghỉ hè trước hầu như ngày nào cũng xuất hiện trên bàn cô, bây giờ lại được cô trực tiếp cầm trên tay.
"Chào cậu." Trâu Mông cũng mỉm cười: "Mới có 1 tuần thôi mà."
"Đối với học sinh lớp 12 mà nói ấy à, một tuần đã rất là lâu." Nhậm Giáng Nhã cười hì hì.
"Cậu..." Nhậm Giáng Nhã ghé sát vào tai Trâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-tot/2798872/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.