"Ông ngoại." Hạ Vũ Châu mở cửa đi vào.
"Vũ Châu, lại đây xem bức tranh này." Vũ Vạn Lương dẫn anh đi tới bên bức tranh: "Thấy thế nào?"
"Vâng...rất đẹp." Cơ bản là Hạ Vũ Châu không có tâm trạng để ngắm.
Vũ Vạn Lương buông bút rồi nhìn anh, từ bữa tối đã thấy anh thất thần: "Có chuyện gì mà nhìn cháu sốt ruột vậy?"
"Ông ngoại, cháu muốn về Tư thành."
Vũ Vạn Lương hừ một tiếng: "Vì một nữ sinh có gia cảnh nghèo khó ấy à?"
Hạ Vũ Châu im lặng. Anh biết tuy Vũ Vạn Lương dưỡng lão ở Ninh thành xa xôi nhưng mọi chuyện từ lớn đến nhỏ của anh, ông đều biết rõ.
Nhưng anh lại không có cách nào chối bỏ: "Cháu muốn về tìm cô ấy, không liên lạc được với cô ấy cháu lo lắm."
Vũ Vạn Lương nhìn đồng hồ trên tường: "Giờ cũng hơn 10 giờ đêm rồi, nếu nó có chuyện gì thì cũng đã sớm gặp chuyện rồi, còn nếu không sao thì cũng chẳng cần nhất thời vội làm gì."
"Ông ngoại..." Hạ Vũ Châu mở miệng: "Nếu cháu nói cháu muốn dùng máy bay tư nhân của ông..."
"Vũ Châu..." Vũ Vạn Lương nhìn anh: "Cháu có biết bản thân mình đang làm cái gì không?"
"Cháu biết." Hạ Vũ Châu gật đầu: "Có lẽ trong mắt mọi người cô ấy chỉ là nữ sinh có gia cảnh nghèo nàn, nhưng cô ấy đặc biệt với cháu."
"Ông ngoại." Anh kiên định nói tiếp: "Cháu biết rõ bản thân mình đang làm gì."
Vũ Vạn Lương nhìn anh rồi bắt đầu trầm ngâm.
vũ gia là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-tot/2798841/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.