Lần đầu tiên Trâu Mông đi học muộn, có rất nhiều nguyên nhân.
Ví dụ như buổi sáng ngày hôm nay, đồng hồ báo thức kêu inh ỏi nhưng cô dậy không nổi, lại có người cứ một hai đòi xem phía dưới của cô có bị thương hay không, dựa vào đó mà động tay động chân.
Cũng may mấy ngày nay đều là tự học, Trâu Mông lại là học sinh đứng nhất khoa văn, tự nhiên giáo viên cũng mắt nhắm mắt mở cho qua. Rốt cuộc một học sinh ba tốt thì có thể làm ra chuyện gì xấu được chứ?
"Nhà Hạ Vũ Châu không phải biệt thự sao? Hoàn cảnh sống không tốt à? Tháng một lạnh gần chết mà vẫn có muỗi?" Nhậm Giáng Nhã nhìn cổ Trâu Mông rồi hỏi.
Trâu Mông ngượng ngùng gom cổ áo lại.
Nhậm Giáng Nhã dùng sách chống cằm, hỏi toẹt ra: "Có phải hai người làm rồi không?"
Trâu Mông cảm thấy nói chuyện này với Nhậm Giáng Nhã là bình thường, nhưng loại chuyện này cô lại rất ngại chia sẻ, chỉ đỏ mặt cúi đầu im lặng.
"Aaaa." Nhậm Giáng Nhã không tiếng động mà nắm chặt tay, dậm mạnh chân, còn kích động hơn so với việc trúng số 500.000 tệ: "Trâu Mông, các cậu giỏi lắm."
Này cũng không biết là khen hay chê, Trâu Mông rất ngại nhưng lòng hiếu học của cô bạn lại tăng vọt: "Có sướng không?"
Câu hỏi này càng khiến Trâu Mông ngượng chín mặt, cô không ngờ bạn mình sẽ hỏi một cách trực tiếp như vậy nên chỉ biết lắc đầu rồi lại gật đầu.
"Thế là có ý gì? Sướng hay không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-tot/2798826/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.