Sáng tỉnh dậy Trâu Mông cũng không được thoải mái, đầu óc còn hơi váng, cô mở mắt nhìn xung quanh, căn phòng này vô cùng xa lạ.
Quần áo và vớ trên người vẫn còn nguyên, cô nhớ mình uống xong ly rượu cuối cùng là bắt đầu say, sau đó hình như có người ôm cô dậy.
Nhưng lại giống như không phải.
Điều hòa bật nhiệt độ không cao, cô mặc nhiều như vậy đi ngủ cũng không cảm thấy nóng.
Di động được sạc pin để trên tủ đầu giường, hết thả mấy việc này hình như đều là cô tự làm.
Trong điện thoại không có tin nhắn nào của Hạ Vũ Châu gửi cho cô.
Dụi mắt ra khỏi phòng, vừa đúng lúc gặp phải Hứa Phong, tay anh ta đáp lên cổ, quay đầu nhìn.
"Tỉnh rồi à?" Hứa Phong hỏi cô.
"Ừm." Cô chỉ vào phòng: "Sao tôi lại..."
Căn phòng đó rõ ràng là phòng ngủ chính, dấu vết sinh hoạt của chủ nhân quá rõ ràng.
"Dù gì cũng không nên để nữ sinh ngủ sofa chứ?"
"Ngại quá, làm phiền ngài rồi." Trâu Mông xin lỗi anh ta.
Hứa Phong bất đắc dĩ lắc đầu: "Đi ăn sáng đã."
Nói là bữa sáng nhưng muộn thêm chút nữa gọi là cơm trưa cũng chẳng sai.
Hứa Phong đề nghị đưa ba người họ về nhà.
"Khách khí như vậy làm gì?" Thường Trạch Hằng hỏi anh ta: "Tự chúng tôi về cũng được."
"Giờ này không dễ gọi xe, tôi cũng muốn đến chúc Tết cô Tôn nữa."
Thang Hân Dao và Trâu Mông ngồi ghế sau, chị ấy không còn phấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-tot/2798820/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.