"Lại cãi nhau với mẹ anh à?" Trâu Mông cũng không hiểu sao mình dùng từ "lại", dù sao buột miệng thốt ra chính là từ này.
"Không cãi nhau." Hạ Vũ Châu nói xong cũng biết phủ nhận có chút không đúng: "Là tranh luận mấy câu thôi."
"Vì...em à?" Trâu Mông cẩn thận dò hỏi.
"Đương nhiên không phải, em đừng suy nghĩ lung tung." Anh an ủi Trâu Mông: "Không liên quan đến em đâu."
Anh đối diện với đôi mắt của cô, cũng biết cô sẽ không tin.
"Thật sự là không liên quan đến em mà, là mâu thuẫn giữa anh với mẹ thôi, em đừng nghĩ nhiều." Hạ Vũ Châu lại cường điệu nhắc lại.
Trâu Mông: "Anh không nói thật thì em mới nghĩ nhiều đó."
"Đồ ngốc." Anh xoa đầu cô: "Bà ấy nói anh sang Mỹ du học, anh không muốn đi, chỉ đơn giản vậy thôi."
Trâu Mông im lặng, Hạ Vũ Châu biết cô lại nghĩ nhiều: "Không phải vì em..." Anh nghĩ một lát rồi đổi cách nói: "Anh thật sự không muốn đi, lúc trước không muốn, bây giờ lại càng không."
"Hạ Vũ Châu." Trâu Mông gọi tên của anh: "Em cảm thấy Tiểu Nhã nói một câu không sai."
"Cái gì?"
"Anh đúng là kẻ điên tình, trong đầu chỉ nghĩ đến yêu đương."
Hạ Vũ Châu cười: "Vậy phải làm sao bây giờ, ai bảo anh thích em vậy chứ."
"Thật ra..."
"Không có thật ra cái gì hết." Hạ Vũ Châu ngắt lời cô: "Em học ở đâu anh đi theo đó, trừ khi em cũng đi Mỹ."
Trâu Mông há miệng thở dốc, không biết phải nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-tot/2798813/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.