Trâu Mông xoay người ôm chặt Hạ Vũ Châu, yên lặng hít một hơi.
"Đồ ngốc này, sao thế?" Hạ Vũ Châu an ủi cô.
Trâu Mông vừa khóc vừa lắc đầu: "Mấy ngày hôm nay như ngồi tàu lượn siêu tốc vậy, lúc lên lúc xuống, em cho rằng anh không nhớ rõ em, nghĩ rằng anh không muốn gặp em, nghĩ rằng anh đã kết hôn, nghĩ..."
"Nhưng... nhưng..." Trâu Mông khóc nấc, bả vai run lên, chôn mặt vào ngực anh: "Nhưng anh nói anh còn thích em."
"Anh xin lỗi, Mông Mông." Hạ Vũ Châu đau lòng cô: "Đều là lỗi của anh."
Cô dường như khóc không dừng được.
"Anh còn có một chuyện muốn tự thú."
"Hả?" Trâu Mông sụt sịt, đỏ mắt nhìn anh.
"Chiếc vòng tay em đưa cho anh không cẩn thận làm gãy và mất rồi."
Hạ Vũ Châu coi chiếc vòng tay đó như bảo bối, vẫn luôn mang theo không bao giờ tháo ra, nhưng sau một lần ngoài ý muốn liền bị đứt, tìm không ra.
Trâu Mông lắc đầu: "Không sao, chúng ta mua lại cái khác là được."
Hạ Vũ Châu lau nước mắt cho cô: "Biết thế anh đã không đưa nhẫn cho em, khóc thành thế này thì làm sao mà đi làm được? Không đi có được không?"
Nước mắt Trâu Mông đã ngừng rơi, nhưng vẫn thở hổn hển: "Không... không được rồi, em còn có cuộc họp nữa."
"Khóc đến đỏ cả mắt rồi." Hạ Vũ Châu sờ đầu cô: "Xuống nhà ăn sáng trước đã, anh tìm đồ chườm đá cho em."
Chườm bình soda thủy tinh một hồi, cuối cùng đôi mắt cũng bớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-tot/2798788/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.