Mặt Túc Yểu không đổi sắc, nhìn quanh, song lại không thấy Trương Vận Tâm đâu, nàng cũng chẳng thể quay đầu rời đi, chỉ có thể tiếp tục bước đến, hành lễ với họ.
“Tam hoàng tử.” Túc Yểu nhìn về phía Tần Việt, ngừng lại, rồi khom người không nói gì.
Thời điểm này, nàng vốn chưa quen Tần Việt.
Thật ra đời trước Túc Yểu cũng không tiếp xúc nhiều với Tần Việt, có điều lúc chưa siêu thoát đã từng nghe Trương Vận Tâm ít nhiều nhắc tới hắn. Lòng toàn mưu kế, đào hoa có tiếng, cùng phe với Tần Hạo, tóm lại, chả phải loại tốt đẹp gì.
Hơn nữa ánh mắt hắn nhìn nàng lúc này………. khiến Túc Yểu khá khó chịu.
Tần Hạo không ngờ sẽ gặp được Túc Yểu ở đây, vẻ mặt hắn lúng túng, trong chốc lát không biết nên phản ứng thế nào.
Vẫn là Túc Yểu mở miệng trước: “Dân nữ còn có việc, cáo từ.”
Tần Việt hình như còn muốn nói gì đó, song Tần Hạo nhanh tay kéo hắn lại: “Được, ngươi đi đi.”
Nói thật, trong lòng Tần Hạo hơi khó chịu, Túc Yểu sau khi bị từ hôn vẫn bình thường, không vui không buồn, khiến hắn hoài nghi sức hấp dẫn của mình, đồng thời càng tò mò về nàng hơn.
Nếu Túc Yểu biết được, chắc chắn sẽ cười mỉa hắn tham lam, “Ăn trong bát nhìn trong nồi”, nếu kiếp trước hắn không đê tiện như thế, sao nàng lại bị giết hại chứ?
Tần Hạo chả khác gì Trương Vận Tâm, một giuộc xấu xa.
Tần Việt không để ý tới vẻ mặt thay đổi của Tần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-la-thom/2526018/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.