Từ Trân phát hiện, số lần Bạch Chỉ tương tác với Tạ Tư Cẩn đang nhiều lên. 
Cô tò mò muốn chết, nhân lúc hóa trang bèn hỏi một câu: "Gần đây có chuyện gì vui à?" 
"Sao cô biết?" Bạch Chỉ nghiêng đầu cười với cô, "Nhìn tôi rõ lắm à?" 
Rõ lắm em ơi! Từ đầu tới chân đều tỏa ra bong bóng màu hồng! 
Trong lòng Từ Trân điên cuồng kêu gào, nhưng cô không dám hỏi trực tiếp. 
Lỡ như chìm, vậy thì cô chết mất. 
Từ Trân thấp thỏm không thôi, vẫn còn muốn hỏi thêm một chút nhưng đúng lúc đó, điện thoại của Bạch Chỉ đột ngột vang lên. 
"Chiều tối cậu đến?" Bạch Chỉ nói với đầu dây bên kia, vẻ mặt thoải mái thả lỏng, "Biết rồi, tớ gửi địa chỉ rồi cậu đến luôn là được." 
Từ Trân hơi thất vọng, hóa ra Bạch Chỉ vui vẻ như vậy là vì có người đến thăm sao? 
Cô nuốt nước bọt, dè dặt hỏi: "Có người tới thăm phim trường à?" 
Bạch Chỉ gật đầu: "Tối nay Phương Hạ đến." 
Tuy cậu cũng không biết vì sao Phương Hạ lại chợt muốn đến, hơn nữa mình cũng tỏ rõ rằng gần đây bận bịu không có thời gian dẫn bạn đi chơi, nhưng Phương Hạ vẫn khăng khăng tới. 
Dạo này "Tà không thắng chính" cũng đã tiến tới giai đoạn quan trọng, nhiệm vụ ghi hình ngày càng thêm nặng, hôm nay Bạch Chỉ quay đủ tám cảnh, lúc kết thúc công việc đã là 10 giờ tối. 
Tạ Tư Cẩn ở bên cạnh vẫn chưa xong việc, Bạch Chỉ vốn định chờ anh cùng về, nhưng Tạ Tư Cẩn lại bảo cậu về trước, về tắm rửa sạch sẽ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-khong-co-truy-anh/1047754/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.