🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không biết có phải vì mặc quần áo ướt buổi chiều làm nhiễm lạnh không mà sau khi ăn cơm tối xong, Bạch Chỉ thấy đầu mình hơi nhức.

Cậu pha một cốc thuốc cảm sốt, uống xong thì lên giường nghỉ sớm.

Không biết ngủ bao lâu, cậu bị tiếng chuông điện thoại đột ngột làm thức giấc.

Bạch Chỉ mặt không hề cảm xúc ngắt điện thoại, phát hiện vẫn chưa tới 10 giờ tối.

Nhưng rất nhanh sau đó, điện thoại bên kia lại gọi tới.

Bạch Chỉ chặn luôn số điện thoại, bật chế độ máy bay, lần thứ hai thiếp đi.

Nhưng lần này nằm mãi cũng không ngủ được, Bạch Chỉ bèn mở điện thoại lên xem.

"Ting ting ting", tin nhắn liên tiếp kêu lên nghe đầy khó chịu.

[ Gửi 2 triệu đi, tao tiêu hết tiền rồi.]

[ Tao biết mày đang đọc, có phải siêu sao quên mất cha mẹ già vất vả ở quê rồi không?]

[ Có nghe không hả! Gửi tiền! Quên ai nuôi mày lớn rồi à? Không đưa là tao tung hê cho cả nước biết mày ruồng rẫy cha mẹ đấy!]

Mãi đến tận sau nửa đêm, Bạch Chỉ mới mơ mơ màng màng ngủ.

Cậu mơ một giấc mơ.

Vẫn là giấc mơ bị đuổi đánh cậu ghét nhất.

Đó là khi còn nhỏ vẫn ở trong làng, ở trong mộng tất cả đều u ám và ngột ngạt.

Có bóng đen ở phía sau đuổi theo cậu, nhưng cho dù cậu chạy nhanh cỡ nào, thậm chí đã bay lên, thì một giây trước khi có thể thoát khỏi ngôi làng, cậu đều bị rơi xuống, chìm vào bóng đêm trùng trùng.

Bạch Chỉ bỗng bật dậy trên giường, trán và mấy

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-khong-co-truy-anh/1047743/chuong-23.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.