*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Bạch Chỉ mở tủ lạnh tìm kiếm cả nửa ngày trời vẫn không tìm được miếng thịt nào, hai tay trống trơn lao tới hỏi: "Đạo diễn, thịt đâu?" 
"Thịt hở?" Đạo diễn chậm rãi nói, "Nơi này không có thịt, đương nhiên là cần bỏ tiền ra mua rồi" 
"Tiền đâu?" 
"Đương nhiên cần các cậu kiếm nha!!" 
Bạch Chỉ: "...." 
Mọe nó, cậu biết ngay mà, lần này tổ tiết mục không khỏi quá hào phóng, cho bọn họ hẳn một vườn rau lớn như vậy tự do ăn. Hóa ra là giăng bẫy nằm chỗ này đợi bọn họ chui vào. 
"Cuộc sống mà nha, dù sao vẫn cần phải có một chút khiêu chiến mới thú vị" Đạo diễn đưa ra một cái bảng giá, trên đó ghi các loại phương thức kiếm tiền, cơ bản đều là nai lưng ra bán sức lao đồng đổi lấy tiền công. 
Cả bọn đều là thanh niên trẻ trung khỏe mạnh, tất cả đều tỏ vẻ không có vấn đề gì. Nhưng vấn đề lại nằm ở....... 
"Lương này có phải hơi thấp quá rồi hông?" Phương Hạ nhìn qua bảng giá, không dám tin vào mắt mình. 
Gieo hạt: 10 đồng, thu hoạch cây nông nghiệp: 15 đồng. Làm mỗi việc phải hai giờ mới đủ mua một cân thịt! 
Lục Hòe oán: "Tư bản hiểm độc!" 
Đạo diễn: "Đừng chê thấp, giá này đã không ít đâu." 
"Lão Tạ, dựa cả vào cậu" Lục Hòe dùng cánh tay huých nhẹ Tạ Tư Cẩn, "Tất cả mọi người đều là anh em tốt, cậu sẽ không có khả năng đứng đó 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-that-khong-co-truy-anh/1047724/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.