Edit: Qing Yun
"Cửu Cửu, sao còn chưa đi?"
Cửa phòng học bị đẩy ra, Kiều Loan thò đầu vào.
"....A," Đinh Cửu Cửu cuống quít xếp lại tập tranh, vỗ vỗ cho đều lại rồi ngẩng đầu cười, "Không phải là đang đợi cô giáo Kiều tới sao?"
"Bạn đừng kêu mình như vậy, càng như vậy mình càng khẩn trương." Kiều Loan vội chạy tới, duỗi tay giữ chặt tay Đinh Cửu Cửu. "Bạn xem, tay mình lạnh như thế này luôn."
Cảm nhận được độ ấm trên tay Kiều Loan ngay giữa ngày nắng gắt như vậy, Đinh Cửu Cửu buồn cười.
"Rốt cuộc là bạn khẩn trương thành cái dạng gì mới có thể khiến tay lạnh như khối băng giữa trời nắng thế này?"
Kiều Loan bĩu môi, "Mình cũng không biết vì sao, rõ ràng ngày hôm qua lúc soạn bài còn không có cảm giác gì, kết quả hôm nay vừa mới đi vào trường, bị bọn nhỏ nhìn, lập tức khẩn trương vô cùng."
Nói, Kiều Loan liếc nhìn quanh phòng học một vòng, "Bọn họ đều đi ra ngoài?"
"Ừ, không phải bên trường có yêu cầu sao? Nói muốn cho học sinh được nghỉ ngơi thả lỏng sau mỗi tiết học; tổ bọn mình thương lượng để trợ giáo đưa bọn trẻ đến phòng sinh hoạt chung nghỉ ngơi."
"Ai, chủ ý này không tồi, cuối buổi mình sẽ nói với mọi người trong tổ............ Nhưng mà hình như trợ giáo đều là tổ bốn? Mấy người kia có thể nghe chúng ta nói sao?"
Đinh Cửu Cửu một buông tay, bất đắc dĩ mà cười cười.
Kiều Loan lại khẩn trương mà xoay chuyển tầm mắt, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tha-thinh-anh-di/2070536/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.