Edit: Qing Yun
Bởi vì Lư Bình Hạo xuất hiện cho nên hành động ngăn cản Hàn Thời ngồi xuống bên cạnh mình của Đinh Cửu Cửu chỉ có thể lấy kết quả thất bại để chấm dứt.
Bàn họp vốn không lớn, không gian xung quanh có hạn, hơn nữa lúc trước Hàn Thời kéo cái ghế kia cơ hồ nhét vào giữa ghế của Đinh Cửu Cửu và ghế bên cạnh rồi---
Hai người đồng thời ngồi xuống khiến khoảng cách có thể dùng centimet để đo.
Trước mặt là Lư Bình Hạo đang nghiêm túc triển khai cuộc họp khiến cô gái không dám lên tiếng, chỉ có thể dùng ánh mắt liếc trộm người bên cạnh.
Mà ở dưới gầm bàn, khi cặp chân dài không có chỗ để kia tiến thêm một bước đến địa bàn của cô, Đinh Cửu Cửu giận mà không dám nói gì, chỉ có thể co chân lại, tận lực khiến mình nhỏ nhất có thể.
Hàn Thời chống tay lên bàn, mắt đào hoa không dấu được ý cười.
Tống Soái ngồi bên cạnh đều có chút không nhìn nổi, cơ thể không động, đầu lại nhích sát gần Hàn Thời, nói thầm từng lời qua kẽ răng---
"Tiểu Hàn tổng, cậu có thể đừng bắt nạt con gái nhà người ta được không?"
"..." Hàn Thời khẽ nhếch miệng, "Con gái nhà người ta? Nhà ai? --- nhà cậu sao?"
Tống Soái: "...."
Nếu anh dám gật đầu thì cá rằng Hàn Thời có thể phanh thây anh ngay tại đây.
Vì thế Tống Soái chỉ có thể đồng tình nhìn cô một cái sau đó co người về chỗ.
Không biết có phải vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-tha-thinh-anh-di/2070527/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.