Mãi cho đến trước bữa cơm tối, bà cụ mới trở về, tay xách theo dưa hấu, nho, còn có hai con cá tráp, trên mặt cười tủm tỉm, thoạt nhìn đoán chắc lại thắng lần nữa.
Đường Lâm đón lấy rồi mở túi, cong mắt ngay khi nhìn con cá: "Mẹ ơi, tối nay làm cá chua ngọt!"
"Chỉ nhớ đến ăn thôi!" Bà cụ rên rỉ.
Đường Lâm ngây ngô vui sướng, ngồi xổm bên ao rửa sạch cá, rửa xong thì khoét hai lỗ, rắc muối lên. Tay nghề nấu cá của bà rất tuyệt, cô đã quen suốt nên luôn cảm thấy đồ bên ngoài mùi vị không giống như vậy. Tiếp đó cô mở tủ lạnh lấy hai củ khoai tây, rửa sạch rồi cắt miếng bắc lên bếp, về tài nấu nướng của cô thì chỉ gọi là ở mức trung bình, nhưng không có vấn đề gì khó khăn cho lắm.
Lúc cô trở ra, bà vẫn ở ngoài đếm tiền, cô liền ngó đầu qua: "Thắng nhiều hay ít?"
"Hai mươi." Bà đem dưa hấu cùng chùm nho đưa cô.
"Vận may không tồi!" Đường Lâm khen ngợi, nhận lấy trái cây, cất dưa hấu vào tủ lạnh và rửa sạch nho đặt trong đĩa.
Bà cụ vào sân sau thấy cô đang lột vỏ từng quả nho, gốc rễ đều vứt, liền kêu lên: "Trời ạ! Như vậy dễ hỏng nhanh lắm!"
"Không sao đâu! Sẽ ăn xong nhanh thôi." Đường Lâm không thèm để ý, tiện tay nhặt một quả, ăn không được liền nhổ ra "Mình nên rửa nho sạch hơn."
"Ăn nhiều nho quá dễ gây hỏng dạ dày. Hơn nữa bữa tối sắp xong rồi." bà cụ nhìn cô một cái, thở dài nói: "Sao mày không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/em-se-khong-doi-anh/227664/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.